Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012

[Multichapter] Dragon Blood - Prologue


[ Multichapter] Dragon Blood - Prologue


Author: Tử Đằng
Genre: Action, romance, tragedy, fantasy, Angst.
Warning: Lime, a little SA.
Summary: Mối hận thù dai dẳng kéo dài suốt cả nghìn năm. Người con gái mang trong mình dòng máu bị nguyền rủa, nắm trong tay vận mệnh thế giới.
Rating : T



Prologue.



-          Đến đây là được rồi tụi bây.


Bằng một giọng sang sảng, gã thủ lĩnh dẫn đầu toán người ngựa lên tiếng. Hắn ghìm cương, đưa một tay lên ra hiệu. Tiếng vó ngựa rầm rập tắt hẳn. Nhận được lệnh, những kẻ theo sau lập tức xuống ngựa, hạ các vật dụng tư trang khỏi yên ngựa và tập trung lại. Đoàn người trông qua như một toán quân ô hợp, mang vô số những thứ vũ khí kì lạ. Hầu hết số bọn họ toàn là những nam tử cao to, dạn dày sương gió, một số ít còn lại thì là những thanh niên tuấn tú nhưng phảng phất nét cương nghị đầy mạnh mẽ. Nhân được chỉ thị, tất cả bắt tay vào việc dựng lều, nấu nướng. Tên cầm đầu có thân hình nổi bật hơn tất cả những người khác, hắn nom cao tới hai mét. Những bắp thịt cuồn cuộn, rắn chắc với làn da màu đồng bong lừ. Trên khuôn mặt quắc thước dữ dằn, một vết sẹo dài nổi bật, kéo từ một phần lông mày phải, qua mắt kéo xuống tận cằm. Hắn điều khiển thuộc hạ bằng những mệnh lệnh rõ ràng dứt khoát. Có vài tên nổi nửa và nướng thịt. Ngọn lửa cháy hừng hực ngay giữa trung tâm khoảng đất trống là chỗ sinh hoạt chung của cả đoàn người. Thịt đã bắt đầu chin. Tiếng mỡ cháy kêu xèo xèo, mùi thịt quyện với mùi thơm của cỏ gia vị rõ dần lên. Sau khi chín, chúng lấy lương khô, rượu táo và bánh mì ra ăn chung với thịt nai rừng vừa nướng. Đi mệt, tất cả đều ăn rất nhanh. Chẳng mấy chốc, hai con nai rừng chỉ lại ít xương. Đoàn người sau khi ăn no, tập trung lại quanh đống lửa. Đến lúc này, gã thủ lĩnh mới lên tiếng:


-          Tụi bây chuẩn bị hết đi. Lần này tuyệt đối không được phép sai lầm như lần trước nữa, hiểu không?


Tất cả gật đầu, tỏ ý đã hiểu. Toàn bộ thành viên của đoàn đều rõ ý tứ trong lời nói của thủ lĩnh. Vì sơ xuất của phi vụ trước mà gã đã bị thiệt hại quá nửa tài sản, hơn hết là việc mất uy tín trong mắt các thương đoàn khác. Lần này, nếu còn xảy ra sai sót gì, ắt hẳn tất cả sẽ tay trắng. Mà họ ngoài nghề này ra, đâu còn biết làm gì khác nữa.


Người thanh niên có khuôn mặt thư sinh với chiếc kính, ngồi cạnh gã thủ lĩnh trầm giọng lên tiếng, :


-          Càng ngày, lượng Anesia càng lúc càng ít đi. Chỉ có ở đây, lượng Anesia lại khá nhiều. Tất cả lại ở vùng Cấm, khá bất thường. Tôi nghĩ cẩn thận vẫn hơn.


Tiếng lao xao ngày một rõ hơn. Khuôn mặt kẻ nào cũng hứng thú hẳn lên. Nam nhân mang kính chỉ thở dài. Y đưa ánh mắt lo lắng nhìn sang phía người thủ lĩnh. Hắn chỉ chép miệng, ném một thanh củi vào đống lửa. Lửa nhanh chóng bắt gỗ, cháy to hơn.


Anesia, Anesia …


Sống ở Mostonia này, ai không biết đến Anesia thì quả là một điều sỉ nhục. Anesia là loại hoa độc nhất vô nhị ở đây. Anesia có tác dụng thần kì, được dung để làm thuốc có thể chữa bách bệnh và hay được dùng trong bùa chú phép thuật. Vì những đặc tính đó, nó là thứ cây bị săn lùng rất gắt gao, vì vậy lượng Anesia càng lúc càng ít đi. Anesia không thể trồng được, chỉ có lại hoa mọc hoang ở những vùng núi đá hiểm trở hay trên các đỉnh tuyết sơn vạn năm mới có đầy đủ tính chất kì diệu ấy. Những người hái được Anesia ngay lập tức trở nên vô cùng giàu có. Giá một cây Anesia tươi bằng cả một gia tài khổng lồ. Nhưng, cái gì cũng có cái giá của nó. Phàm là những kẻ có kĩ năng và trình độ phép thuật từ hạng Ẩn sĩ trở lên mới có thể hành nghề săn Anesia, bằng không nếu như không đạt được tương đương mà vẫn vì tư lợi làm mờ mắt bản thân mà hái Anesia, trừ phi kẻ đó muốn chết.


Cây hoa đẹp luôn là cây hoa có độc. Cái giá phải trả cho việc có được nó có thể phải là tính mạng của chính mình.


Sau khi được cảnh báo và bàn bạc phương hướng cho kế hoạch, đoàn người nghỉ ngơi đôi chút trước khi lâm trận. Có kẻ ngồi lau chùi vũ khí, vật dụng. Kẻ thì lẩm nhẩm lại các chiêu phép hộ thân. Không gian chỉ còn lại tiếng gió thổi xào xạc qua tán lá rậm dày, tiếng củi cháy lách tách, tiếng kim loại và tiếng người nói thì thầm.


Khoảng một giờ sau, đoàn thợ săn Anesia mang các tư trang và vũ khí cần thiết lên đường, thẳng tiến vào khu rừng tối đen trước mặt. Bóng tối dày đặc vây quanh mỗi lúc một dày. Một thứ mùi ngai ngái bốc lên trong không khí ẩm ướt của hơi nước. Mùi lá cây nát, mùi nấm, mùi xác sinh vật đang phân huỷ tạo thành một thứ khí khó chịu, u ám và lạnh ghê người. Kẻ nào cũng cầm trong tay một cây đước, chậm rãi đi càng lúc càng tiến vào sâu hơn màn đêm đen kịt. Đi độ chừng một giờ, nam nhân đeo kính ra hiệu dừng lại. Gật đầu với tên thủ lĩnh, anh tiến lên trước một mình. Độ dăm bước chân, anh dừng lại trước một gốc cây cổ thụ lớn, Lập tức niệm thần chú. Luồng không khí tím phớt hoa cà loãng dần, để lộ ra một vài đốm sáng lấp lánh. Ngày một hiện rõ, anh không ngăn nói khoá miệng nhếch lên thành một nụ cười vui mừng.


-          Anesia!- Có một người hô lên

-          Đúng là nó rồi. Anesia! – Ngay sau đó là những tiếng kêu  đầy ngạc nhiên và phấn khích không kiềm chế được.


Anh quay lại, vội vàng cảnh báo mọi người bằng một thanh ầm bình tĩnh đầy cảnh giác :


-          Tất cả cẩn thận. Coi chừng độc của nó.


Cây hoa kì diệu Anesia hiện rõ ngay trước mắt họ. Hoa Anesia có thân cao đến ngang bắp chân nam nhân trưởng thành, mảnh, có gai nhọn. Lá không to bản mà hơi xoè, màu xanh đậm rõ những đường gân lá. Hoa Anesia này đang đến độ, nở to vừa phải, cánh hoa mỏng màu xanh lam, nhạt dần về phía gần nhuỵ màu vàng. Có hai bông đã nở, xung quanh còn một vài nụ đang chuẩn bị. gã thủ lĩnh ra hiệu cho vài người đi hấi. Những kẻ hái hoa Anesia phải đeo những chiếc găng tay có những đầu ngón tay được bọc bằng bạc để tránh độc tiết ra từ nhựa hoa. Cũng với người thủ lĩnh, chàng thư sinh đi quanh xem xét thêm lần nữa rồi mới an tâm chuẩn bị tiến vào sâu hơn.


Sau khi cất cây Anesia đầu tiên một cách cẩn thận, đoàn người tiếp tục đi sâu hơn nữa với một tâm trạng khá phấn chấn. Một số kẻ vui miệng hát khẽ, tưởng tượng đến số tiền mình sắp có trong tay.


Bỗng dưng, không hiểu vì sao, càng đi sâu vào trong khu rừng không khí càng lúc càng đặc quánh lại, uy hiếp, bức bách đến khó thở. Một thứ chướng khí kì lạ đang ép chặt lấy buồng phổi từng người một. Một số kẻ còn toát mồ hôi lạnh, nhịp tim mỗi lúc một dồn dập. Không gian im ắng đáng sợ khiến tiếng thình thịch gấp gáp càng thêm rõ ràng. Một cơn gió rít đột ngột ngay bên tay khiến cho cả gã thủ lĩnh phải giật mình nhìn quanh.


Nhận ra có điểm bất thường, nam nhân mang kính vội vàng thi triển kết giới bảo vệ, bao bọc cả đoàn lại trong một quầng sáng màu vàng cam.


Sột soạt.


Thoáng có tiếng bước chân dẫm trên lớp lá rụng tiến đến ngày một gần. Không ai bảo ai, kẻ nào cũng lên cao cảnh giác, căng mọi giác quan, tập trung cao đọ trước mọi tình huống có thể xảy ra.


Phụt!


Những cây đuốc đồng loạt bị dập tắt nhanh đến bất ngờ. Tất cả bắt đầu hoảng loạn. Có tiếng người hô lớn :


-          AI ?

-          Mau châm đuốc!


Xoạt …Như có một bóng người lướt qua rất nhanh, ngay trong bóng tối, có một vài kẻ đã biến mất. Đuốc nhanh chóng được châm lên. Nhận ra có vài kẻ mất tích, ai nấy đều cố trấn tĩnh nhưng trong long đã bắt đầu hoảng sợ. Trước kia, rất nhiều lần đi hái Anesia, họ đã từng trải qua những hoàn cảnh khó khăn, thậm chí còn tồi tệ hơn nhiều, nhưng riêng lần này, chị nội không khí ám mị này cộng cái uy hiếp vô hình đang vây quanh họ, không ai là không sợ hãi đến một kết cục bi quan.


Gã thủ lĩnh hô lên :


-          MAU ĐỨNG THÀNH VÒNG TRÒN! KHÔNG ĐƯỢC HOẢNG SỢ.


Ngay lập tức, mệnh lệnh được triển khai nhanh chóng. Rút vũ khí chiến đấu sẵn sàng, tất cả im lặng đề phòng. Tiếng chân người lướt nhẹ trên thảm lá ngày một rõ hơn như đánh mạnh vào mọi giác quan của họ. Hắn nói lớn :


-          Kẻ nào? Mau ra mặt !


Không phải chờ lâu, từ trong bóng tối bất tận, một nữ nhân với sắc đẹp khuynh thành xuất hiện ngay trước mặt họ. Ả có một mái tóc đen mượt, thả tự do, đôi mắt đỏ rực màu máu, hàng mi cong vút và một nụ cười quyến rũ đầy ma mị. Ả đi lả lướt, từng bước chân nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Bộ cánh đen bó sat càng tôn thêm sự quyến rũ khó cưỡng ấy hơn.


Ả cười, đôi mắt càng thêm lấp lánh một màu đỏ như máu.


Có kẻ không kiềm được tiếng nuốt nước bọt đầy lộ liễu và tiếng tim đập nhanh và gấp.


 Nhưng, toán nam nhân ấy chẳng mê mẩn trước nhan sắc của ả thêm lúc nào nữa khi mà cái họ thấy bàn tay của cô ta. Trên tay cô ta là đầu của hai kẻ vừa mất tích. 


Hai đôi mắt trợn trừng vì quá bất ngờ hay sợ hãi? Khuôn mặt vương đầy máu tươi xoáy vào trong tâm trí những người còn lại một sự hoảng loạn và ám ảnh ghê rợn.


Ả cười, khoá miệng cong lên đầy duyên dáng. Gã thủ lĩnh dằn mọi nỗi khiếp sợ xuống, hét lên :


-          Mi là ai ? Tại sao lại giết hại người của ta?


Cô ta không trả lời, chỉ giữ nguyên nụ cười quyến rũ nguy hiểm. Bất chợt, ngay sau cô ta, một đôi mắt sáng rực màu lửa, to bất thường xuất hiện. Và rồi, một lực đánh rất mạnh quất thẳng vào kết giới. Nam nhân kia phải vận toàn lực mới có thể giữ vững được nó. Niệm thần chú tăng thêm một lớp bảo vệ nữa, vòng trong ma thuật dày thêm màu cam sậm. Trước con mắt sững sờ của toán người, mộ con vật kì lạ với đôi cánh đầy gai nhọn xuât hiện. Nó cao bất thường, hung dữ một cách bất thường và không phải là loài vật mà bất kì ai từng thấy ở Mostonia. Rú lên một tiến đinh tai, nó lao tới, quất mạnh cái đuôi dài đầy gai nhọn vào kết giới. Tấm bảo vệ cam sậm rung lên, uốn cong lại vì lực đánh quá mạnh. Nó dùng những móng vuốt sắc nhọn điên cuồng cào nát kết giới.


Chao đảo, kết giới biến mất, người thanh niên đó lảo đảo lùi lại sau và thổ ra một bụm máu lớn. Những tiến kêu la thảm thiết ngày một nhiều hơn, to hơn khi mà không chỉ có một, mà thêm tận hai con quái vật. Chúng dùng răng, vuốt sắc và đuôi gai nhọn thảm sát tất cả. Không kịp trở tay trước tình huống nguy hiêm như thế này, đội hình ban đầu tan rã nhanh chóng, ai nấy đều hoảng loạn cố chống trả nhưng đều vô ích. Tất cả đều vong mạng trước loại vật kìa lạ hung hãn này. Mấu nóng tanh nồng nhuộm đỏ không gian. Chỉ còn lại vài người, tên thủ lĩnh và nam nhân kia còn đủ sức chống trả lại.


Ả nhìn cuộc thảm sát trước mắt mình, bật lên một tiếng cười thanh như tiếng chuông rồi nhập cuộc. Nụ cười mị hoặc đầy chết choc, ả tách người thanh niên ra, ngăn không cho anh dùng pháp thuật để bảo vệ những kẻ kia, tấn công anh bằng những câu thần chú cổ quái. Anh lọang choạng chống đỡ, những kiến thức pháp thuật không đủ để anh đấu lại cô ta. Đây không phải là thứ pháp thuật mà con người có thể luyện. Đó là thứ phép thuật của ma quỷ. Cách đó không xa, gã thủ lĩnh đang phải chật vật đối phó với những móng vuốt cực sắc của sinh vật hung hãn đó. Hắn vận toàn lự, chém một đường rất mạnh vào đôi cánh đen đầy gai khiến nó rú lên một tiếng. Ngay lập tức, nó quất mạnh đuôi ngược trở lại khiến gã bị văng ra một đoạn khá xa, lưng va mạnh vào một tảng đá. Có tiếng xương gãy vang lên gọn ghẽ. Bị phân tâm, anh không thi triển liền đoạn thần chú. Ả bật cười, dung bàn tay với những móng sắc nhọn xuyên thẳng vào lồng ngực của anh, thấu tận tim. Anh chỉ kịp kêu lên một tiếng :


-          Không …


Ả xoay nhẹ bàn tay. Anh trợn trừng mắt, nấc lên một tiếng rồi gục xuống. gã thủ lĩnh, kẻ duy nhất còn sống sót đến tận thời điểm này, bị cái đuôi gai xiết chặt. Máu tươi ròng ròng chảy xuống, nhuộm đỏ khoảng đất dưới chân.


Tất cả đều đã chết trước mắt hắn. Không một ai, không một ai ….


Hắn hét lên khi cái đuôi gai xiết chặt hơn, chặt hơn. Tiếng xương gãy vụn vang bên tai. Hắn ngã xuống, đôi mắt mở to vì kinh hoàng và trái tim đập những nhịp cuối cùng trước khi dừng lại vĩnh viễn.


 ...


Ả nhìn quang cảnh quanh mình, bật cười thành tiếng :


-          Thân thể của ta, mi đã lấy lại được cảm giác rồi. Chúa tể của ta, đã đến lúc tắm cả thế gian này bằng máu của giống loài xuẩn ngốc ấy. Ha ha ha!


Khu rừng lại trở về với trạng thái tĩnh lặng vốn có. Chỉ còn tiếng xương vỡ kêu răng rắc trong những cái hàm đầy răng nhọn hoắt và giọng cười cao vút, nhẹ bẫng tan trong không trung.


End Prologue.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét